NHÀI
NHÀI
Jasminum sambac (L.),
Ait.
Họ: Nhài Oleaceae
Bộ:
Nhài Oleales
Đặc điểm nhận dạng:
Cây
nhỡ có khi leo, cao 0,5-3m, có nhiều cành mọc xoà ra. Lá hình trái xoan bầu dục,
bóng cả hai mặt, có lông ở dưới, ở kẽ những gân phụ. Cụm hoa ở ngọn, thưa hoa.
Lá bắc hình sợi. Hoa màu trắng, thơm ngát. Quả hình cầu, màu đen bao bởi đài tồn
tại, có 2 ngăn.
Nơi sống, sinh thái:
Cây
gốc ở Ấn Độ, được trồng làm cảnh khắp nơi. Hoa thường dùng để ướp trà hoặc để
làm thơm thức ăn. Vào mùa thu đông, đào lấy rễ, rửa sạch, thái nhỏ, phơi hay sấy
khô. Lá thu hái quanh năm. Hoa thu hái vào hè thu, khi mới nở, dùng tươi hay
phơi khô.
Chỉ
mới biết trong hoa có một chất béo thơm, hàm lượng 0,08%. Thành phần chủ yếu của
chất béo này là parafin, ester formic acetic-benzoic-linalyl và este anthranylic
metyl và indol.
Công dụng:
Hoa
và lá dùng trị ngoại cảm phát sốt, đau bụng, ỉa chảy, lỵ, mụn nhọt độc. Hoa sắc
nước dùng rửa mặt, chữa viêm màng khoé mắt và màng mộng, chữa trẻ em lên sởi có
sốt, sởi mọc không đều. Lá cũng dùng trị bạch đới. Lá khô ngâm trong nước rồi
làm thành dạng thuốc đắp trị loét ngoan cố. Rễ trị mất ngủ, đòn ngã bị thương.
Còn dùng để điều kinh. Cũng dùng nước sắc bôi trị viêm mũi, viêm giác mạc.
Tài liệu dẫn:
Cây cỏ có ích – Võ Văn Chi, Trần Hợp - Trang 468.