Xem bài viết chưa trả lời | Xem chủ đề đang hoạt động Hôm nay, Thứ 4 Tháng 12 04, 2024 12:22 am



Gửi bài trả lời  [ 2 bài viết ] 
 VN - (bài 15) TIẾNG KHÓC TRONG RỪNG CÂY CAO SU 
Người gửi Nội dung
Hình đại diện của thành viên

Ngày tham gia: Thứ 4 Tháng 10 31, 2007 6:21 am
Bài viết: 5
Đến từ: VN
Gửi bài VN - (bài 15) TIẾNG KHÓC TRONG RỪNG CÂY CAO SU
Việt Nguyễn: TIẾNG KHÓC TRONG RỪNG CÂY CAO SU

* Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật. Mong quý vị và các bạn hết sức bình tĩnh và hết sức nhẹ nhàng theo dõi câu chuyện.



Tặng cho bé Long Anh, công chúa quậy của tôi.



Bạn có nghe gì không? Sssssss! Hãy lắng động tâm hồn. Có nghe không?

Tiếng khóc đấy xen lẫn với tiếng rì rào của rừng lá mỗi khi tôi đi ngang qua và cho xe dừng lại nơi này. Tiếng khóc nghẹn ngào như người ta khóc cho người tình đã ra đi không bao giờ trở lại, như người vợ mất chồng, như người cha bất lực nhìn con mình hấp hối trên giường bệnh, như những người chiến sĩ đành bỏ lại xác đồng đội của mình trên trận địa.

Tôi không biết tôi bắt đầu nghe tiếng khóc này từ bao giờ và bây giờ nó nằm sâu trong trái tim tôi mỗi khi tôi nghĩ về nó.

Lần nào đi ngang qua những rừng cây cao su là tôi cho xe ngừng lại năm mười phút để nghe tiếng khóc như xé tim gan đấy. Ai cũng ngạc nhiên không hiểu tôi nghe gì và tìm gì ở rừng cây cao su. Khi tôi nói tôi nghe tiếng khóc trong rừng cây cao su, mọi người rất đổi ngạc nhiên, đều cho rằng tôi tưởng tượng quá phong phú. Khi thấy sắc mặc nghiêm túc của tôi, họ không dám nói gì hết. Nhưng sau khi nghe tôi trình bày, tất cả, vâng tất cả những ai sau khi nghe tôi trình bày đều có thể cùng tôi nghe được những tiếng khóc than oán đấy.

Nghe nói nếu bị lạc trong rừng cây cao su mà phải ở lại qua đêm, ban đêm cây cao su sẽ lấy hết oxy và mình sẽ chết. Tôi không biết điều đấy đúng hay sai nhưng từ khi tôi nghe tiếng khóc đấy tôi mới biết có một điều khác nữa, đúng hơn.

Tôi biết đọc đến đây bạn vẫn cho rằng tôi bị hoang tưởng thậm chí trước đây có người cho rằng tôi bị ma ám mỗi khi tôi đi ngang qua rừng cây cao su. Có đêm đi diễn xa, ở tỉnh về, ngang qua rừng cây cao su, tôi cũng cho xe ngừng lại để bắt mọi người nghe tiếng khóc đấy. Bạn tôi thay nhau nổi da gà. Họ lạnh người khi tôi nói với họ rằng tôi có thể nói chuyện với những tâm linh đang khóc đấy.

Tôi cũng không biết là cuộc đối thoại của tôi với những tâm linh đấy bắt nguồn từ đâu từ lúc nào nhưng lần nào cũng như lần nào cuộc đối thoại cũng đều giống nhau. Và cũng như mọi lần tôi đều đồng cảm với những nỗi đau đấy.

Bạn muốn nghe tiếng khóc, những tiếng than thở đấy không? Để tôi chỉ cách để các bạn nghe nhé.

Mỗi khi các bạn đi ngang qua một rừng cây cao su nào. Các bạn hãy cho xe dừng lại tấp vào lề. Bạn hãy bước ra khỏi xe và hãy nhìn vào trong những hàng cây cao su. Bạn phải hết sức tĩnh lặng. Tâm hồn của bạn phải hết sức thanh thản và nhẹ nhàng. Bạn hãy hít thở không khí xung quanh. Rồi bạn hãy nhìn kỹ vào những cây cao su. Bạn hãy nhìn từ ngọn lá xanh xao trên cao rồi bạn từ từ đưa mắt chạy dọc theo thân cây và những đường cắt, những đường rọc mà đi đến đâu máu của thân cây (chúng ta hay gọi là nhựa cây hoặc mủ cây cao su) chảy đến đấy. Bạn dừng lại ở cái sọ dừa chứa đựng máu của cây cao su. Bạn thấy gì?

Thì ra cây cao su là người bạn thân của chúng ta rất lâu rồi. Mặc cho thế giới có đổi thay nhưng tình cảm của cây cao su dành cho con người vẫn chung thủy, vẫn vẹn tròn. Họ vẫn đều đều tiếp tục hiến máu cho chúng ta.

Chúng ta đã rọc thân xác họ, lấy máu của họ để chế biến thành những phương tiện cho đời sống của chúng ta. Điều đấy cũng không có gì đáng nói. Nhưng điều đáng nói là chúng ta trả ơn những cây cao su đấy như thế nào?

Bây giờ bạn nên lùi lại về phía xe của mình và thay vì nhìn vào rừng cây cao su, bạn hãy nhìn xuống đất, xuống những gốc cây cao su, xuống vệ đường. Bạn thấy gì nhỉ?

Chúng ta lấy máu của những người bạn của chúng ta để chế biến thành những thứ giúp ích cho cuộc sống hằng ngày của chúng ta và chúng ta trả ơn họ bằng cách quăng, xả, thải, chồng chất những “xác máu” của họ dưới chân họ mà không một chút nghĩ suy, xót xa hoặc thương xót.

Chúng ta là ai mà có thể tàn ác đến như thế?

Chúng ta là ai mà dám lấy máu của những người bạn của chúng ta đem rãi khắp nơi trên những con đường, ở những góc phố, ở những ao hồ và ngay dưới chân của họ?

Khoa học đã chứng minh, cây cối cũng có cảm xúc như sinh vật.

Tôi đã nghe tiếng khóc. Tiếng khóc đấy của rừng cây cao su. Tôi đã nghe tiếng thở than của họ và bây giờ bạn hãy cố gắng tập trung tâm hồn mình lại.

Bạn có nghe gì không? Sssssss! Hãy lắng động tâm hồn. Cùng tôi lắng nghe.

Bạn đã nghe thấy tiếng khóc đấy rồi chứ gì?

Việt Nguyễn

_________________
Hãy bảo vệ môi trường,
Vì môi trường là bạn (chúng ta).
Nếu môi trường hết hạn
Thế gian sẽ không còn (tồn tại).


Thứ 4 Tháng 11 07, 2007 1:44 pm
Xem thông tin cá nhân Tài khoản Yahoo Ghé thăm website của người gửi
Hiển thị những bài viết cách đây:  Sắp xếp theo  
Gửi bài trả lời   [ 2 bài viết ] 

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến4 khách


Bạn không thể tạo chủ đề mới trong chuyên mục này.
Bạn không thể trả lời bài viết trong chuyên mục này.
Bạn không thể sửa những bài viết của mình trong chuyên mục này.
Bạn không thể xoá những bài viết của mình trong chuyên mục này.
Bạn không thể gửi tập tin đính kèm trong chuyên mục này.

Tìm kiếm với từ khoá:
Chuyển đến:  
cron
Diễn đàn Sinh Vật Rừng Việt Nam © 2010