Trang chủ | Tổng quan | Mẫu gỗ | Vườn quốc gia | English

Từ điển Latin-Việt

TỰ NHIÊN BÍ ẨN

THÔNG TIN MỚI

CHUYỆN NHÀ “ROBINSON” Ở CỰC ĐÔNG TỔ QUỐC

Phùng Mỹ Trung – ADMIN

 

Khi những tia nắng bình minh bắt đầu thức giấc chiếu vào đất liền ở vùng cực Đông Tổ quốc, có một vợ chồng già đơn độc được đón nhận hơi ấm và những làn gió mát từ biển cả sớm nhất so với mọi người. Lắng nghe tiếng sóng rì rào cất lên bài ca gần như bất tận của biển khơi… Nhưng, cuộc sống của họ không hề là màu hồng lãng mạn đến thế…

Một ngày mới bắt đầu với bao lo toan vất vả như một định mệnh, cô đơn và tách biệt hoàn toàn với tiếng ồn ào của đô thị, tiếng phát thanh viên truyền hình và ánh đèn vàng xô bồ, nhộn nhịp của đêm thị thành. Họ coi những gì mình đang làm là một sự trả giá…

20 năm về trước
Sau khi anh Ba cưới vợ và được mẹ cha chia cho 3 sào ruộng cấy, đôi vợ chồng trẻ chăm lo chí thú làm ăn và tần tảo cho cuộc sống. Ở vùng đất nắng như rang, gió như phang này thì dù có cần cù đến mấy thì ông trời cũng khó lòng bù đắp được cho họ những vụ mùa bội thu. Những vạt lúa dù tốt đến mấy cũng chỉ khiến họ đủ ăn là may mắn. Hàng đêm, người chồng trẻ lại vác chiếc lưới cũ mèm ra những vùng nước nông ven biển để kiếm cái ăn cho gia đình.
Nhìn những con tàu lớn ra khơi xa đánh cá và mang về những mẻ lưới đầy cá tôm và sau cá tôm chính là tiền bạc. Lòng anh nông dân tên Ba giản dị ấy như thắt lại khi nghĩ đến cảnh nghèo của gia đình. Anh ước mơ một con thuyển nhỏ để đời sống có thể cải thiện, khấm khá hơn, có của ăn, của để cho con cái sau này. Nhưng ước mơ chỉ là ước mơ còn sự thật đổi đời thì chẳng biết khi nào sẽ đến, mà với ba xào ruộng thì mơ ước càng xa vời.
Những đứa con lần lượt chào đời trong niềm hân hoan rạng ngời của đôi vợ chồng trẻ, nhưng nó cũng tan biến rất nhanh khi họ nghĩ về chuỗi ngày dài mưu sinh phía trước. Nhiều đêm trằn trọc trong giấc ngủ không yên…
Thời kỳ ấy, chất đốt trong mỗi gia đình còn khó khăn nên than củi trở thành nguồn cung cấp hấp dẫn cho các thành phố. Vì cái nghèo, phong trào phá rừng lấy gỗ lớn, còn lại những cây nhỏ dùng để đốt than đã cuốn những người nông dân chân lấm tay bùn vào cái guồng quay đáng sợ ấy. Anh Ba cũng không phải ngoại lệ khi mà chẳng ngại ngần dồn tất cả những đồng tiền có trong nhà và vay mượn thêm để mua ríu, cưa máy... cùng mọi người phá rừng lấy gỗ đốt than.
Công việc tuy cực khổ nhưng bù lại là những đồng tiền kiếm được trang trải cho gia đình cũng tạm ổn. Nhà nhà nghĩ như anh Ba, người người cùng làm theo anh Ba và thế là những cánh rừng ven biển quanh khu vực Cực đông xanh rì bị đốn hạ không thương tiếc. Những súc gỗ lớn được xe tải chở ra đường bán và những lò than nghi ngút khói bốc lên. Anh Ba nhớ lại: “Cánh rừng đại ngàn ngày ấy trông thảm hại chẳng khác nào vừa bị bom oanh tạc. Gỗ lớn đổ ngổn ngang, khói những lò đốt than thì nghi ngút. Tiếng cưa máy, tiếng rìu chặt, tiếng xe tải kéo gỗ ầm ầm làm kinh động cả một vùng rừng bình yên ven biển. Ban đêm tiếng súng săn nổ vang ròn như một cuộc chiến tranh không cân sức với chim thú trong rừng…
Mọi thứ không bao giờ bất tận và chỉ trong khoảng 3 năm, những cánh rừng thường xanh ven biển trở nên trơ trụi và gần như không còn nhìn thấy bóng chim. Các dòng suối nơi đây vốn đã ít nước, khi rừng bị tàn phá trở nên khô kiệt. Mùa mưa, những dòng chảy đục ngàu mang lớp đất mặt màu mỡ ra biển, để lại mặt đất trơ trọi toàn những tảng đá mẹ khổng lồ …

“Cái gì của rừng lại phải trả cho rừng, gần như là một qui luật và khi rừng mất số của cải lớn thì những gì gia đình tôi lấy được từ rừng cũng trôi ra biển theo như những lớp đất mặt của tầng rừng đầy chất mùn dinh dưỡng. Cái nghèo lại hoàn nghèo và gia đình tôi ngày càng cơ cực hơn vì mất rừng”. Anh Ba ngồi trên tảng đá đăm đăm đôi mắt buồn ngước nhìn những cánh rừng mới phục hồi giãi bày về một quá khứ “đầy chiến tích” của mình cũng như người dân nơi đây.

 

 

 

 
Robinson cực Đông - Ảnh: Phùng mỹ Trung
 

Trả nợ rừng xanh
Hiện nay, vợ chồng anh Ba được nhà nước giao khoán cho một khu rừng khá rộng và gia đình họ đã không quản ngày đêm để chăm sóc bảo vệ khu rừng này. Với những khoản tiền ít ỏi mà anh nhận được chỉ đủ trang trải cuộc sống, nhưng niềm vui đã trở lại trên khuôn mặt người đàn ông từng đưa tay tàn sát rừng. Anh nhận ra rằng, sự xanh tốt của những cánh rừng nơi đây chính là một phần còn lại của cuộc đời mình. Anh đang trả nợ cho những năm tháng tàn phá thiên nhiên.
Một ngày bình thường của anh Ba là thức dậy từ rất sớm để đi tuần tra bảo vệ rừng, phát quang, chăm sóc và phòng chống cháy. Ban đêm, cùng chiếc thuyền thúng, anh một mình ra biển giăng lưới, câu mực… Mấy năm trở lại đây, khi các cánh rừng đây dần dần phục hồi, nước ngọn bắt đầu chảy trên các con suối nhỏ quanh năm và một vài loài chim, thú hoang trở về thì cũng là lúc biển nhiều tôm cá hơn. Có những đêm may mắn anh Ba câu được hàng chục kg mực. Trở về nhà lúc hai giờ sáng, vợ chồng anh lại phải cấp tập vận chuyển ngay số mực này ra chợ bán ngay trong đêm, trải qua quãng đường đi bộ hàng chục kilomet.

Nhờ những khoản tiền kiếm được bằng mồ hôi, công sức Anh, Chị Ba đã nuôi những đứa con khôn lớn. Chúng được học hành ở những ngôi trường cách xa nơi anh chị sinh sống và hai cháu lớn đã có công ăn việc làm ổn định ngoài phố huyện. Cuối tuần, những đứa con của anh Ba lại rủ bạn bè đi bộ vượt chặng đường dài những đồi cát để về thăm cha mẹ. Chúng trìu mến gọi ngôi nhà đơn sơ, cô độc ven biển của cha mẹ là “căn lều của Robinson”.
Khi được hỏi về lý do tại sao anh không trở về làng, anh Ba lặng lẽ hướng mắt ra biển, nhìn những con sóng bạc đầu vỗ bờ: “Tôi không thể xa rời những con sóng ồn ào ngoài biển khơi, không thể xa tiếng chim hót gọi bầy mỗi sáng mai trên cánh rừng phục hồi đang ngày càng tươi tốt này... Từ lâu rồi, nó trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của vợ chồng chúng tôi”.
Dạo này, anh Ba “Robinson” có thêm nghề tay trái. Ấy là dịp cuối tuần có rất nhiều bạn trẻ đến du lịch vùng cực Đông này nên ông lão đánh cá lại có thêm công việc dẫn tour cho họ đi tìm hiểu, khám phá vùng đất đã nằm trong lòng bàn tay anh. Được các bạn trẻ tin tưởng, anh Ba cũng nhận được một phần chi phí,nhưng vui hơn cả là anh có dịp giới thiệu với mọi người vùng đất xinh đẹp này, với đầy đủ lịch sử mà nó từng trải qua.
Chia tay với đôi vợ chồng già “Robinson” khi ánh chiều đang rực hồng, những tia nắng cuối ngày đã dần khuất nơi dãy núi góc biển. Bóng chị Ba thấp thoáng ngoài mép nước khi đôi tay đang thoăn thoắt chuẩn bị lưới, thúng, dàn câu, đèn… cho một chuyến mưu sinh trên biển đêm của chồng. Sát gần bờ nước là căn nhà nhỏ bé, xiêu vẹo với chút ánh sáng mờ ảo hắt ra từ ngọn đèn dầu, thứ ánh sáng duy nhất nơi đây nhưng là mái ấm đầy ắp niềm vui của hai con người cô đơn giữa vùng rừng, biển vắng.

Xa xa, từng đàn chim gọi nhau trở về từ biển sau một ngày kiếm ăn no nê. Chúng ngủ đêm trên những tầng cây đang xanh của khu rừng phục hồi trên dãy núi. Ngước nhìn bầy chim trở về, anh Ba cười bằng đôi mắt đầy những nếp nhăn – cái cười đậm màu sắc.

 

 

 

 
Ngôi nhà đơn sơ chống chọi với nắng, bão cực Đông - Ảnh: Trần Kỷ Tú
 

 

 


Giới thiệu | Tra cứu | Danh pháp | Diễn đàn | Liên hệ | Văn Bản | Trợ giúp | SVR Mobile

Mọi chi tiết xin liên hệ Admin website Sinh vật rừng Việt Nam
© Ghi rõ nguồn '
Sinh vật rừng Việt Nam' khi bạn phát hành lại thông tin từ Website này