HỒI ĐÁ VÔI
HỒI ĐÁ VÔI
Illicium difengpi
B. N. Chang, 1977
Illicium griffithii
Hook.f. &
Thoms., (1855)
Họ:
Hồi Illiciaceae
Bộ:
Hồi Illiciales
Đặc điểm nhận
dạng:
Cây bụi hay gỗ
nhỏ thường xanh, cao 3 - 5 m, nhẵn. Tất cả các bộ phận của cây, nhất là vỏ rễ
đều chứa tinh dầu thơm nhưng không giống mùi của loài Hồi trong (Illicium
verum). Phần lớn lá mọc thành chùm
ở đầu cành hàng năm. Phiến lá hình bầu dục hay mác ngược, cỡ 8 - 14 x 2,5 - 4
cm, chất da, dày, mặt trên màu lục thẫm và bóng, mặt dưới màu lục nhạt; gân bậc
hai 9 - 12 đôi, ít thấy rõ ở cả 2 mặt. Hoa mọc đơn độc ở nách lá, màu hồng. Các
mảnh bao hoa ở ngoài cùng màu lục - hồng, vào trong màu hồng rất nhạt; nhị đực
nhiều; lá noãn xếp thành một vòng, thường 11 - 13, đôi khi chỉ 8 - 10. Quả
thường gồm 11 - 13 đại, đôi khi chỉ 8 - 10, đường kính cỡ 2,8 - 4 cm; đại cỡ 1,5
- 2,3 x 0,8 - 1 x 0,4 - 0,6 cm, có mũi nhọn hoắt và cong lên trên, chứa một hạt
màu nâu nhạt, bóng.
Sinh học, sinh
thái:
Cây nở hoa tháng
2 - 5, quả chín tháng 10 - 12. Tái sinh bằng hạt ít và chậm. Cây chịu hạn, mọc
khá rải rác dưới tán rừng thường xanh nhiệt đới mưa mùa cây lá rộng, hỗn giao
cây lá rộng - cây lá kim và thuần loại cây lá kim trên đỉnh và đường đỉnh núi đá
vôi, ở độ cao 200 - 1200 m.
Phân bố:
Trong nước:
Thường gặp ở hầu hết núi đá vôi của miền Bắc, nhất là ở tả ngạn sông Hồng, từ
Lào Cai (Mường Khương), Hà Giang (tất cả các huyện), Tuyên Quang (Na Hang, Chiêm
Hóa, Sơn Dương), Cao Bằng (tất cả các huyện), Bắc Kạn (Ba Bể, Chợ Đồn, Nà Rì),
Thái Nguyên (Đồng Hỷ, Định Hóa, Võ Nhai), Lạng Sơn (Bình Gia, Bắc Sơn, Hữu
Lũng), đến Quảng Ninh, về phía nam qua Hòa Bình (Mai Châu, Yên Thủy, Lạc Thủy),
Hà Nam (Kim Bảng), Ninh Bình (Nho Quan) đến Thanh Hóa (Bá Thước, Hồi Xuân).
Nước ngoài: Trung
Quốc.
Giá trị:
Vỏ thân và nhất
là vỏ rễ là mặt hàng làm thuốc.
Tình trạng:
Loài có khu phân
bố rộng với số lượng cá thể khá nhiều. Nhưng từ vài năm gần đây bị chặt để đẽo
vỏ và nhất là đào rễ xuất khẩu làm cho số lượng cây, nhất là ở các tỉnh gần với
Trung Quốc như Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn và Tuyên Quang bị giảm sút nhanh
chóng.
Phân hạng:
VU B1+2b,c,e.
Biện pháp bảo vệ:
Cần nghiêm cấm
việc khai thác đồng thời bảo tồn các quần thể còn sót lại ở tất cả các Khu Bảo
tồn thiên nhiên trên núi đá vôi ở phía Bắc.
Tài liệu dẫn:
Sách đỏ Việt Nam 2007 - phần thực vật - trang 238.