Trang chủ | Tổng quan | Mẫu gỗ | Vườn quốc gia | English

Từ điển Latin-Việt

TỰ NHIÊN BÍ ẨN

THÔNG TIN MỚI

SÁT THỦ RỪNG XANH ... HOÀN LƯƠNG

Phùng Mỹ TrungAdmin Sinh vật rừng Việt Nam

 

“Với tôi, một con thú cách xa 100m trong đêm mà nó chịu bắt đèn thì chắc chắn nó không thoát khỏi tay tôi” - Bé Hai, một sát thủ rừng xanh thú nhận với tôi trong chiếc lán trồng cây nông nghiệp ngắn ngày của anh nằm ở giữa cánh rừng của Khu bảo tồn thiên nhiên Vĩnh Cửu. Người đàn ông với thân hình rắn chắc ở tuổi hơn 40 này thuộc đường rừng ở đây như lòng bàn tay.

Nếu có dịp bạn ghé thăm Khu BTTN Vĩnh Cửu, bạn sẽ dễ dàng trông thấy một căn nhà nhỏ nằm giữa đồi Mỹ trên vùng đất đỏ bazan và vườn cây điều rộng khắp. Đó là tổ ấm của người một thời được mệnh danh là “SÁT THỦ RỪNG XANH” với tài nghệ đi rừng và bắn súng bách phát bách trúng của mình. Anh là Bé Hai.
Là người thuộc đường đi lối lại trong khu bảo tồn đến mức, người ta còn nói nếu bịt mắt Bé Hai lại, anh ta vẫn đi được đúng đường. Đó chính là lý do mà mỗi lần về Khu BTTN Vĩnh Cửu khảo sát, nghiên cứu, người tôi nghĩ đến đầu tiên là Bé Hai – cho dù công việc hiện tại của anh là trồng màu trên rẫy và nuôi heo nhưng mỗi khi có đoàn nào đến nhờ dẫn đường là Bé Hai lại hồ hởi nhận lời. Mỗi chuyến đi mà có Bé Hai dẫn đường, các thành viên trong đoàn khảo sát không chỉ tuyệt đối yên tâm mà còn được anh truyền cho rất nhiều bí kíp đi rừng thú vị. Qua đó, anh cũng chia sẻ nhiều kỷ niệm vui buồn, cực nhọc trong quãng đời lặn ngụp với nghề săn thú trộm của mình. Trong chuyến khảo sát về Bò sát, Lưỡng cư lần này, chúng tôi lại đồng hành cùng Bé Hai…

 

CUỘC MƯU SINH TÀN KHỐC
Sinh ra và lớn lên trong cánh rừng đầu nguồn, tuổi thơ của Bé Hai là những cánh rừng bát ngát, là nơi những con suối tắm mát những ngày nóng nực trưa hè. Cha Bé Hai là một thợ săn nổi tiếng, cùng với cuộc mưu sinh đã dạy cho anh cách dùng súng săn, rìu và dao dễ hơn là cầm cây viết. Cứ thế, anh lớn lên cùng lá cây, ngọn cỏ, với những loài thú hoang trong rừng.
Vào những năm 80 của thế kỷ trước, khi mà những cánh rừng thuộc Mã Đà (nay là khu BTTN Vĩnh Cửu) còn hoang sơ và nhan nhản những loài gỗ quý hiếm cùng rất nhiều loài động vật hoang dã sinh sống thì cả gia đình Bé Hai sống sung túc nhờ vào nguồn tài nguyên trù phú này. Ngoài việc săn thú để cải thiện cho bữa ăn gia đình thì hầu hết những con thú lớn săn được đều đem bán lấy tiền mua nhu yếu phẩm. Guồng quay mưu sinh của gia đình Bé Hai cứ diễn ra đều đặn: ngày đi làm rẫy, đêm săn thú rừng.

 

 

 
Nụ cười sát thủ rừng xanh một thời
 


“Năm 13 tuổi, khi bắt đầu vác nổi cây súng là tôi đã hạ được một con nai rừng gần ba tạ. Mỗi đêm tôi bắn được 2 con nai hoặc vài con heo rừng là chuyện bình thường. Với các loài như cheo cheo, chồn… Bé Hai không bao giờ bắn chết mà chỉ bắn hù dọa rồi tìm cách bắt sống đem bán cho hàng đặc sản thú rừng vì động vật chết bán không được giá. Hồi đó, thú rừng rất nhiều và có rất ít người đi săn nên anh chỉ bắn những con thú lớn đã trưởng thành và tuyệt đối không săn những con thú đang có mang.
Thời “oanh liệt” của tay thiện xạ rừng xanh ngắn chẳng tày gang. Những Lâm trường được lập ra, các chiến dịch khai thác lấy gỗ xuất khẩu và xây đập thủy điện Trị An đã khiến môi trường sinh sống của các loài động vật bị thu hẹp với tốc độ chóng mặt. Hàng triệu cây gỗ bị đốn hạ, hàng ngàn ha rừng bị chặt trắng và bầy thú rừng cũng theo đó bị tận diệt. Những cá thể còn lại hốt hoảng chạy lẩn trốn trong các khu rừng rất xa.
Kể đến đây, ánh mắt Bé Hai chợt nhìn xa xăm về cánh rừng trước mặt - vốn trước đây là rừng đại ngàn nhưng giờ chỉ còn sót lại một số loài gỗ nhỏ còn rất ít giá trị như cầy, cám, chôm… Anh kể tiếp: “Tôi cũng phải đi rất xa mới có cơ hội săn được những con thú lớn. Sự kiểm soát của lực lượng kiểm lâm cũng chặt chẽ hơn để bảo vệ các loài động vật hoang dã - dù chúng đã gần như bị tuyệt diệt. Nhưng chính lúc này, giá cả của các loài động vật hoang dã lại tăng vọt nên dù phải lặn lội hàng chục cây số đường rừng để săn chồn hay cheo cheo, đồng tiền vẫn thôi thúc tôi săn bắt được “càng nhiều càng tốt”…
Trong các loài động vật Bé Hai thường săn bắn thì có lẽ loài khỉ đuôi dài là khôn ngoan và khó săn nhất mặc dù chúng thường đi thành bầy đàn rất đông. Quần thể khỉ đuôi dài sống theo tổ chức rất chặt chẽ, con khỉ đầu đàn luôn đứng ở cây cao nhất để canh chừng cho cả đàn. Khi có dấu hiệu nguy hiểm, nó liền hú lên một tiếng báo hiệu cả bầy rút chạy rất nhanh. Nắm được điều này, những tay săn sừng sỏ thường rình bắn con đầu đàn, vì như thế thì sẽ tiêu diệt được cả bầy, khi chúng bị náo loạn.
Mặt khác, nếu như bắn loài này khi chúng đang bám trên cây thì rất khó lấy được xác vì trước khi chết chúng cố sức bám chặt lấy cành cây để không bị rớt xuống đất. Và các tay săn thường bắn hù dọa chỉ thiên để cho bầy khỉ chuyền cành và trong cái khoảnh khắc tháo chạy đáng sợ đó thì anh mới ra tay… Nhờ khả năng này mà nhiều bạn săn đã ngả nón thán phục anh như một “SÁT THỦ RỪNG XANH”

 

PHÚT THỨC TỈNH TRONG ĐÊM KINH HOÀNG
Trong đêm rừng mịt mùng và tiếng tí tách của những giọt mưa đọng trên lá, Bé Hai rít nốt điếu thuốc, từ từ nhả khói vào màn đêm rồi kể tiếp: Chỉ với kinh nghiệm săn thú rừng thì tôi khó có thể kiếm được một việc làm ổn định - dù là làm công nhân, vì vậy, săn thú vẫn là cứu cánh kinh tế cho cả gia đình. “Một lần, sau một đêm dài luồn rừng, tôi đã đi rất xa mà không gặp bất kỳ con thú nào, chiếc đèn săn mờ đi khiến tôi biết mình đã đi lạc. Trong cơn mưa rừng tầm tã, tôi mệt mỏi và lạnh cóng tìm đường quay về. Trong lúc thân thể và trí óc gần như bị tê liệt, hình ảnh chiếc chum đựng gạo trống rỗng, những đứa con ở tuổi đến trường hiển hiện mồn một trong tâm trí tôi và ngày mai là ngày tựu trường”. Ngẫm ra, cái nghề săn thú trộm quá chênh vênh và cực khổ, những đứa con của tôi không thể đi tiếp con đường này được.
Khoảng ba giờ sáng, mưa đã tạnh, lúc đó đã tìm đường mòn để về nhà, chợt anh phát hiện ra gia đình khỉ có một con rất lớn và hai con nhỏ hơn đang nằm ngủ trên một cây Kơ nia rất to và cao. Dồn hết sự minh mẫn vào con mắt và hai bàn tay, Bé Hai giương súng nhắm vào con khỉ to nhất và run run bóp cò. Tiếng súng vang lên đanh lạnh xé toang sự yên tĩnh của rừng già lúc tinh mơ…
Bị trúng đạn bất ngờ, con khỉ rơi từ trên cây xuống, nhưng theo thói quen, nó vươn tay bám được một cành cây to. Hai con còn lại thấy động liền lao vào bóng đêm mất hút. Anh giương súng ngắm tiếp vào cánh tay còn bám trên cây của con khỉ bị thương. Nhưng lạ chưa, cánh tay còn lại của nó còn ôm vật gì khư khư trước ngực. Bé Hai nhìn kỹ một lần nữa thì phát hiện ra đó là một con khỉ còn rất nhỏ. Nó sợ hãi bám chặt vào ngực mẹ và kêu lên choe  chóe trong khi mẹ nó sắp lịm đi vì đau đớn.
“Tôi lặng người. Hai tay buông thõng. Khỉ mẹ nén đau dùng tay dứt con mình ra khỏi ngực và đặt con vào cành cây gần nhất. Cánh tay đỏ thẫm những máu của nó đẩy con ra và ra hiệu cho khỉ con rời khỏi nơi nguy hiểm. Bất giác, tôi nghĩ đến những đứa con của mình – lúc đó có lẽ đang ngủ ngon giấc trong vòng tay mẹ…”.
“Ớn lạnh, toàn thân nổi gai ốc, tôi đánh rơi súng và ngồi phịch xuống đám lá mục ẩm, lạnh. Tôi thất thần như vậy khoảng một tiếng đồng hồ - như kẻ sát nhân vừa gây tội. Khi trời gần sáng rõ, đã trấn tĩnh lại, tôi leo lên cây cầy để kéo xác khỉ mẹ xuống đất. Con khỉ con tội nghiệp cứ bám chặt lấy cái xác không hồn của mẹ nó. Ánh mắt run rẩy của nó nhìn tôi vừa sợ hãi, vừa như thù hận. Tôi đưa cả hai mẹ con khỉ xuống đất, chôn khỉ mẹ và bọc khỉ con vào áo khoác mang nó về nhà”.

 

 

 
Nhớ về một quá khứ oanh liệt khi được mệnh danh là sát thủ rừng xanh
 


Dòng hồi tưởng của Bé Hai bị cắt ngang bởi một cậu thanh niên trong lán bỗng tò mò: “Có phải nó là con khỉ mà hồi chiều anh đã quát khi mấy đứa nhỏ chọc phá không?” – “ Đúng đó chú mày. Kể từ cái đêm kinh hoàng đó, anh quyết định gác súng và tự hứa với lòng mình sẽ không giết hại bất cứ con thú rừng nào nữa cho dù cuộc sống có khó khăn đến mấy”… Câu chuyện trắc ẩn về tình mẫu tử của khỉ mẹ khiến cả đoàn khảo sát lặng đi.
Ngồi trong chiếc lán cũ nát mặc dù cơn mưa đã tạnh và nghe câu chuyện của “SÁT THỦ RỪNG XANH HOÀN LƯƠNG” bất chợt tôi cũng lặng người, suy nghĩ về không ít những kẻ săn bắt động vật hoang dã. Hiện nay họ đang ra tay tàn sát rất những loài thú họ sẽ cảm nhận được gì khi nghe câu chuyện đau buồn này. Đôi khi họ đổ lỗi cho sự mưu sinh để ngụy biện việc làm tàn ác của họ và trong đầu tôi hiện lên những hình ảnh của ánh đèn nhà hàng sang trọng ở thành phố và những chiếc thực đơn thịt rừng mà đã có lần tôi từng nhìn thấy.
Hiện nay, cuộc mưu sinh của Bé Hai còn nhiều vất vả nhưng những đứa con của anh đều làm việc ở Khu bảo tồn thiên nhiên Vĩnh Cửu và cho  một công ty nước ngoài. Mỗi khi nghĩ lại quá khứ, Bé Hai lại rùng mình và thầm cảm ơn rừng xanh đã không bắt các con anh phải trả giá cho những lỗi lầm của cha chúng.

 

 


Giới thiệu | Tra cứu | Danh pháp | Diễn đàn | Liên hệ | Văn Bản | Trợ giúp | SVR Mobile

Mọi chi tiết xin liên hệ Admin website Sinh vật rừng Việt Nam
© Ghi rõ nguồn '
Sinh vật rừng Việt Nam' khi bạn phát hành lại thông tin từ Website này